Tháng giêng rộng dài câu Quan Họ

Thứ Năm, 3 tháng 11, 2011




















Tình yêu đầu



Tình yêu đầu như ánh trăng xanh

Soi vằng vặc từng đêm ký ức

Vị ngọt ngào nụ hôn đầu thiếu nữ

Bông hồng sương mai ngan ngát thơm



Không cầm trong tay được mùi hương

Không nắm được nắng thu vàng rợi

Bông sen trắng sau mùa, kết hạt

Những bông hồng tan tác cánh rơi



Những hương còn thơm mãi không thôi

Và ngôi sao cuối trời xa lắc

Không với được, không cầm nắm được

Những mãi còn lấp lánh trên cao



Anh và em ở hai phương trời

Vẫn chung nhau một vì sao ấy

Một sớm thu, sau mơ thức dậy

Trong bàn tay có giọt sao rơi

26/9/2011













































Trái cấm



Đôi môi chúng mình trong trắng thơ ngây

Sao lại dám khát thèm trái cấm

Một trái cấm ngọt rồi lại đắng

Sao chúng mình mê muội thế em?



Đôi môi mình cắn trái cấm rồi

Thỏa cơn khát mưa rào sa mạc

Nhìn trái cấm vỡ tan dập nát

Giật mình không biết thật hay mơ



27/7/2011











Bông hoa huệ



(Bà Lê Thị Huệ bạn thuở thiếu thời của Bác Hồ hồi ở Huế)



Sài Gòn ngày cờ hoa chiến thắng

Đất nước liền một dải non sông

Thế kỷ anh hùng cuộc chiến vô song

Dưới bóng cờ Hồ Chí Minh vĩ đại



64 năm xưa có một người con gái

Trắng trong như bông huệ ngát hương

Tiễn chàng trai từ bến Sài Gòn

Vượt trùng dương, đi tìm lý tưởng



Bông huệ đượm hương thơm kỷ niệm

Tình bạn thời xứ Huế mộng mơ

Chút tình đầu thoảng nhẹ ngây thơ

Không phai lạt giữa cuộc đời dài dặc



Chàng trai phải đi tìm đường cứu nước

Người cách xa, xa lắm, chân trời

Bông huệ trắng trong tinh khiết trọn đời

Tìm mái chùa cửa Thiền nương bóng

Lấy chút tình đầu làm lẽ sống

Vọng người yêu thần tượng trong tim



Cuộc chiến cách chia, giờ đoàn tụ vẹn toàn

Người yêu xưa, giờ đã làm nên thời đại mới

Trong mái chùa rêu phong khuất nẻo

Bà sư già nghe chuyện bồi hồi

Lãnh tụ kính yêu năm tháng cuộc đời

Thường cắm trên bàn bông huệ trắng...

Cho đến lúc Người đi xa vĩnh viễn

Huệ vẫn tỏa hương thơm ngát quanh vườn



6/9/2011

























Con sâu đo

Con sâu đo

Lấy chiều dài của thân mình

Để đo con đường xa phía trước



Anh cũng phải lấy cả đời mình

Để đo chiều dài lịch sử

Chiều dài tháng năm

Chiều dài chân lý

Tất cả phải được nghiệm qua

chiều dài đời anh

Anh mới tim

Và mới đến đích



10/9/2011





















22 chữ cái



Thuở xa xưa bên ờ Địa Trung Hải

Người Pheenixi đi buôn bán Tây Đông

Cần giấy tờ cam kết, hợp đồng

Không thể nói mồm, không có gì ghi lại

Người Phênixi nghĩ ra 22 chữ cái

Xếp bên nhau mà ghi được tiếng người

Giản đơn mà hữu hiệu tuyệt vời

Thay cho việc “thắt nút dây” ghi nhớ

Thay cho việc chữ là hình vẽ...

Người Phênixi xục xạo đại dương

Đến các xứ xa, đổi chác, mua hàng

Đem thứ chữ của mình truyền bá

Cho Hy Lạp, rồi cho La Mã

Thành chữ cái La tinh

cho thế giới hôm nay

Quốc gia Phênixi đâu rồi

ai biết ai hay?

Chỉ biết mơ hồ nơi gốc tích

Bên bờ biển Syri xanh biếc

Bên núi Li Băng trùng điệp bạt ngàn

Mấy ngàn năm xa, trước Công nguyên

Ra biển đầu tiên, đi thám hiểm

Tìm ra nước Anh, vượt ra Ban tích

Đổi thủy tinh

lấy thiếc bạc vàng

Người Phênixi không để lại văn chương

Chỉ để lại 22 chữ cái

Một thành tựu văn minh vĩ đại

Như cây ra hoa kết quả tươi ngon

Rồi thân cành lá héo suy tàn

Kịp cống hiến cho đời vị ngọt



10/9/2011





























Nghĩ về thơ



Làm thơ, giống như chuyện xây nhà

Cách tân thơ

để vẽ ra những mẫu nhà mới

Nhà truyền thống và nhà hiện đại

Đều giống nhau

bên trong có các phòng

Phòng con con hay phòng rộng mênh mông

Để cho con người có chỗ trú ngụ

Thơ cách tân

nếu chỉ là trò chơi ngôn ngữ

Không nội dung, không có tâm hồn

Đọc lên không hiểu nói cái gì

Thì khác gì

những ngôi nhà

không có phòng bên trong

cho con người ở



10//9/2011













































Thần



Xưa thờ nhiều thần, Đa thần giáo

Thần Lửa cho hơi ấm Con người

Thần Gió, thần Mây bay lãng mạn

Thần chói chang ánh nắng Mặt trời



Thần Dớt bao quyền năng vĩ đại

Nhưng cũng mang tính nết người thường

Các Giáo chủ dựng nên tôn giáo

Khuyên con người bác ái yêu thương



Thời hiện đại, loại trừ đa thần giáo

Thần tiền tài chúa tể lên ngôi

Đời hãy gióng tiếng chuông cảnh tỉnh

Để Con người là chân chính con người



28/8/2011







































Lời chim Yến



Chơi thế nào được với con người

Hắn lấy hình ảnh ta

Bay lượn trên bầu trời mặt biển

Làm biểu tượng của tự do lãng mạn

Của Cái đẹp và thơ

Nhưng đồng thời

khi ta hộc máu ra

Hòa với dãi dệt nên tổ ấm

Hắn bảo tổ yến sào ngon lắm

Rỡ nhà ta đem nấu xúp ăn

Ta bơ vơ không nhà

bay giữa xa xăm

Hắn lại bảo: ảnh hình thơ mộng



14/8/2011





















Nguyễn Khuyến về quê cũ



Giữa sân rồng vung tay múa bút

Đoạt Tam Khôi bia đá bảng vàng

Nhưng kìa! Sao chẳng thiết làm quan

Chẳng thiết cả Sơn Hưng Tuyên tổng đốc

Miệng nhạo cười, và lòng thầm khóc

“Kìa hội Thăng Bình(1), tiếng pháo reo

Vui thế bao nhiêu nhục bấy nhiêu(2)

Nguyễn Khuyến lại trở về quê cũ

Sách Thánh hiền, thôi đành xếp đó

Lẩy ra vài câu đối đùa vui

Lướt thuyền trôi câu cá ao bèo

Và ngóng thu về bên ngõ Trúc

Chữ nghĩa Tam nguyên phun châu nhả ngọc

Giúp ích gì cho cuộc đời đây

Thôi tất cả thành nước chẩy mây bay

Thôi bỏ hết hào quang danh vọng

Ta về với chân quê đồng ruộng

Với tre xanh, giếng nước trăng vàng

Giữ nguyên trinh trong trắng mảnh hồn

Chút gốc rễ tình quê đất Việt

Và trọn vẹn muôn đời khí tiết

Bả vinh hoa, một thuở phù vân...



8/8/2011

-------------------------------------------------------------------

(1)                      Hội Thăng bình ?(Tức hội ngày 14 -7 Quốc khánh Pháp).

(2)                      Nguyên văn thơ Nguyễn Khuyến.



























Tháp sọ người

(Chuyện có thật)



Năm 1389

Đại hãn Ta méc lăng

(Dòng dõi Thành Cát Tư hãn)

Đã lập xong một đế quốc lớn

Giữa đất trời Trung Á mênh mông

Ta méc lăng có sở thích lạ lùng

Xây tháp Sọ người cao ngất ngưởng

Sau cuộc đánh thành Ispahan

Y xuất xưởng

Bẩy vạn chiếu đầu lâu

Sọ người làm gạch xây chồng lên nhau

Để Ta méc lăng lên cao thưởng ngoạn.



17/5/2011





























Hoa bằng lăng



Ngày ấy ve kêu màu thi đến

Mình quen nhau dưới bóng bằng lăng

Hồn thơ dại mang màu hoa mực tím

Đáy mắt đầy trời hoa xa xăm



Thời cắp sách thơ ngây lãng mạn

Vẫn nhủ thầm e ấp tình đầu

Trang giấy trắng như trang đời trinh trắng

Vẫn để dành chưa viết tên nhau



băng lăng cứ mỗi mùa lại nở

Như dỗi hờn, giục giã, khát khao

Rồi một buổi dưới vòm hoa tím

Ta trao nhau thoáng chiếc hôn đầu



Ép cánh bằng lăng vào trang sách

Nụ hôn lan nhòe tím giấc mơ

Sắc bằng lăng chập chờn nét chữ

Tiếng ve kêu hư ảo đến giờ



Xa mái trường, xa nhau từ ấy

Anh ở đâu, xa lắm mất rồi

Hoa vẫn nở, mầu tím xưa oán trách

Hoa vẫn một màu, người đã đôi nơi



Hoa tươi mãi những tình đầu thơ dại

Tình phiêu diêu thì lạt phai mờ

Dù thế nào bằng lăng vẫn tím

Vẫn rợp trời say đắm, mộng mơ



13/7/2011





Quê ớt

(Đồng Quảng Trị trồng nhiều ớt)



Kìa những cánh đồng nho

Quả chín thơm ngào ngạt

Kìa những cánh đồng hoa

Hoa muôn màu khoe sắc



Vị ngọt và sắc tươi

Nở bừng trên mặt đất

Những cánh đồng mật giót

Quả ngọt ngào trên môi



Làm sao mà nơi đây

Lại trồng toàn ớt đỏ

Ớt bạt ngàn trên đồng

Đắng cay cả nắng gió



Ớt hái về đầy thôn

Phơi sân thềm giăng mắc

Ớt khô cất vào chum

Ăn năm này năm khác



Bát cơm cay xé môi

Vị quê trào nước mắt

Nhưng đã quen bao đời

Ớt cay thành ẩm thực



Không có vị ớt cay

Bát  cơm thành nhạt nhẽo

Cứ phải lưỡi tê cay

Ớt quê không thể thiếu



Những vị thanh vị ngọt

Những màu hoa thắm tươi

Nhưng đã là cuộc sống

Có đắng cay vị đời...



Ngày bão Nesat – 30/9/2011

































Làng tranh dân gian



Làng tranh xưa rực rỡ sắc màu

Nắng vàng lặn vào trang giấy điệp

Người nghệ nhân già tài hoa nét bút

Bức tranh Gà, tiếng gáy xôn xao

Bức Hứng Đưa hái trái trên cao

Cô gái hứng, hai tay tốc váy

Đám cưới chuột xênh xang mũ áo

Tiếng kèn đưa Trạng Chuột vinh quy

Tố nữ má hồng đàn nguyệt so tơ...

Những sắc màu cuộc đời nao nức

Những sân tranh vòa mùa áp tết

Thuyền buôn tranh phấp phới giăng buồm

Cô hàng Trang ríu rít chợ làng

Đông Hồ, những tháng ngày vui nhất...



Làng Tranh xưa, bây giờ hiu hắt

Sắc điệp xưa mưa gió bạc màu

Bản khắc Tranh rêu mốc từ lâu

Trái dừa chẳng rơi vào vạt váy

“Gà Đại Cát” tắt rồi tiếng gáy

Đám cưới Chuột vui, giờ đã tàn canh

Phiên chợ làng nhạt sắc màu tranh

Người nghệ nhân già tay run bó gối

Hết người mua tranh, làng thay nghề mới

Sắc tranh xưa giờ biến sắc màu

Giấy điệp xưa giờ đã nát nhàu

hồn tranh quê đổi hình biến hóa

Thành áo thành quần dồ vàng mã

Đốt thành tro cho thế giới người âm

Màu trang kim lấp lánh hình nhân

Những ngựa xe, bạc vàng, nhà giấy

Hàng mã bán đầu làng cuối xóm

Và ngập tràn khắp chợ cùng quê

Cô hàng Tranh thành cô hàng Mã bây giờ

Nhưng thôi đời mua gì thì ta bán đó

Mọi thứ trên đời đều như thế cả

Đâu riêng gì một cái Làng Tranh

Tranh vào bảo tàng, yên vị vinh danh

Nhường màu điệp tươi cho đồ Hàng Mã.



25/9/2011

































































Tài



Mãnh vải trắn nõn

Anh đem nhuộm đen

Thấy đen là sai

Anh lại có tài

Tẩy đi thành trắng

Thế mà cuộc đời

Bảo anh tài lắm...



3/9/2011





































Mẫu số chung



Một bông hoa thơm ngát

Một gương mặt xinh tươi

Một tình yêu dịu ngọt

Mẫu số chung cuộc đời



Một bát cơm thơm ngon

Một mái nhà ấm cúng

Trang sách và tiếng đàn...

Mẫu số chung khát vọng



Mẫu số chung khát vọng

Người tổ chức cuộc đời.



15/8/2011





























































Thuận Thành



Một vùng nước biếc non xanh

Âm vang quan họ, màu tranh Đông Hồ

Luy Lâu thành cổ ngàn xưa

Ngàn xưa Đức Phật hiện về chùa Dâu...



14/8/2011











































Thơ



Tôi làm một câu thơ

Giống như trồng ngọn cỏ

Thêm một ngọn cỏ biếc

Hòn đất bớt trịu trơ



Tôi làm một bài thơ

Như trồng cây quả ngọt

Người làm thơ rút ruột

Chắt máu và mồ hôi

Bón chăm cho Cây Đời.



17/7/2011



















Không trả lời



Tôi không tin

Có Đắng Bậc đã nặn ra con người

Làm ra cuộc đời, làm ra số phận

Làm ra mọi kỳ diệu

Ra hạt thóc, củ khoai



Nhưng tôi cũng không tin

Con cá tiến hóa thành con chim

Con chim thành thú có vú

Con vượn thành Con người



Nhưng tôi đã có thật trên đời

Tôi là hiện hữu

Tôi là vật chất

Sờ được tận tay



Vậy tôi từ đâu đây

Tôi là thế nào đây

Tại sao lại là số phận này

Mà không là số phận khác



Không có câu trả lời

Vì đó là cuộc đời.





2/7/2011



























Kiến và Mối



Kìa con kiến, con kiến

Bé thì bé li ti

Bò thì chầm rì rì

Nhưng vòng đời thay đổi

Thật không ai tin nổi

Một ngày mọc cánh bay



Đời con mối buồn thay

Thân con mối chả sướng

Rúc đầu trong đất rắn

Chỉ có đất ăn thôi

Đất vào mồm ra đuôi

Đùn lên một đống mối...

Rồi một ngày bão nổi

Tổ mối bị vỡ toang

Mối bay lên từng đàn

Ăn đất mà có cánh.



31/7/2011













































Kim cương



Kim cương diệu kỳ lấp lánh muôn màu

Ngày xưa kim cương là kim cương thật

Thời hiện đại có thể làm giả tất

Kim cương giả bây giờ

cũng đủ sắc màu



8/8/2011







































Bồ hòn



(Ngậm bồ hòn làm ngọt)



Vườn trước nhà quả ngọt hoa thơm

Có cây bồ hòn tòong teng quả đắng

Như biểu tượng nói cùng năm tháng

Đời này phải ngậm, phải khen ngon



8/8/2011















































Hiện trạng



Có phải loài người đã qua tuổi thơ ngây

Thánh thiện yêu đời, hồn nhiên thương nhớ

Ông già thông minh và giàu có

Ích kỷ lo sắp phải lìa đời



20/8/2011















































Trái tim



Trái tim tôi trong trắng thơ ngây

Nhưng phải đập một nhịp đời nhức nhối

Tôi tranh đấu và tôi trông đợi

Số phận nào sẽ đến với tôi.



20/8/2011











































Không nhan sắc



Tôi như cô gái không nhan sắc

Vào đời sao mà quá khó khăn

Chẳng ai quan tâm, ai để ý

Mình tự mình thôi, nghị lực âm thầm



27/7/2011











































Đào



Tháng giêng gặp nhau trong vườn đào

Lời ước hẹn lên màu hoa rực rỡ

Tháng sáu đào bán đầy trên phố

Ngọt hay chua lời hẹn vườn xưa.



25/7/2011







































Vô đề

I



Luyện trong lò nghịch lý cuộc đời

Tôi lễ phép ra khuôn tròn trặn



II



Ta đào bới trong tầng sâu ký ức

Lấy chút quặng vàng lấp lánh tình xưa



III



Sợ sao con thú trong người

Thỉnh thoảng lại xổng chuồng rong chơi



7/2011































Làng đế chế



Những làng xưa

Bên bờ Địa Trung Hải

Người vợ nhìn

hạt cây rơi vĩa, nảy mầm

Sinh ra nghề Cấy trồng

Người chồng

săn con thú chạy xa

Tìm ra

miền đất mới



Những làng xưa

Rồi thành các đế chế

Đi cướp, giàu nhanh hơn

Thợ săn không săn thú

Thợ săn cầm gươm, săn người



Bao Đế chế cổ đại

Cực thịnh rồi suy tàn

Hợp lại rồi vỡ tan

Không một đế chế nào sống sót



Ba Tư rồi Hy Lạp

La Mã rồi tan tành

Những Alếch xăng Đại Đế

Đều thành

bụi tro...

Không hiểu sao hậu thế

Vẫn còn các Đế chế

Y hệt như ngày xưa

Nhưng chắc cũng không xa

Cũng tan tành như thế.



1/10/2011
































Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét