Tháng giêng rộng dài câu Quan Họ

Thứ Hai, 28 tháng 11, 2011

tho

CA DAO TÌNH QUÊ

-Người đi người có nhớ không

Cây đa bến cũ dòng sông con đò

Người đi từ ấy đến giờ

Cây đa rủ bóng vẫn chờ vẫn trông

Con đò lạc mất bến sông

Người đi ,người có nhớ không mái chèo

Lá đa rơi tựa cánh diều

Lá đa vàng rợi bay vèo tuổi thơ

Con đò xưa chở giấc mơ

Giấc mơ đã tỉnh , còn trơ con đò

-Ta đi vẫn nhớ đến giờ

Nhớ đêm thanh vắng chuông chùa ngân vang

Xạc xào tiếng vạc kêu sương

Ngàn mai dặm liễu con đường trong mơ

Con đường nào hóa hư vô

Con thuyền nào hết bến bờ ước mong

-Người đi người có nhớ không

Tháng mười chim ngói cánh đồng heo may

Đầu mùa cốm mới hương bay

Miếng trầu vôi mặn cay cay nồng nồng

Có con chiền chiện lượn vòng

Quanh quanh nón trắng má hồng gái quê

Người đi sao mãi chả về

Gừng cay có nhạt lời thề có phai

-Ta đi nhớ lắm người ơi

Chiều xanh nội cỏ biếc phơi nắng vàng

Mục đồng gọi nghé về chuồng

Khói lam mái bếp cô thôn tỏa mờ

Đường làng cổ tích xa xưa

Chạy lang thang đến bây giờ còn đây

Hàng  tre xanh , cánh bướm bay

Trắng tinh cánh bướm thơ ngây thuở nào

Tháng ba trong vắt mưa rào

Cá rô rạch ngược cầu ao lên bờ

Cá rô mắc cạn đến giờ

Khi nào về được ao xưa lại về

-Người đi người có còn nghe

Cuốc kêu rạn vỡ trăng hè đêm thâu

Chim đồi khắc khoải tìm nhau

Tiếng chim khản giọng nghe sao rợi buồn

_Ta đi chớp bể mưa nguồn

Tuyết tan lạnh buốt sông vàng cõi mê

Ta đi ta vẫn nhớ về

Ru ta ấp ủ bóng tre êm đềm

Tháng ba nắng mới bay lên

Tiếng gà trưa gáy vọng bên song đào

Luống cà hoa tím xôn xao

Nhành mơ quả chín rơi vào áo em

Hoa loa kèn nở trước thềm

Âm vang khúc nhạc một miền âm vang

Tháng ba hoa gạo đầu làng

Hồng như nỗi nhớ ta mang theo cùng

_Người đi người có nhớ không

Cánh chuồn chuồn ớt bay ngang bờ rào

Cuộc đời thiếu đắng cay sao

Mà chuồn chuồn ớt đậu vào tuổi thơ

Dế vườn gáy dưới trăng lu

Dế vườn ru tiếng hát ru ngọt ngào

Nô đùa đom đóm bờ ao

Tay vun từng vụn ánh sao tan nhòa

­­­_Ta đi vẫn nhớ nếp nhà

Bát canh cua với quả cà giòn tan

Trám bùi rau muống chấm tương

Ngồng xanh cải đắng hoa vàng gió lay

Trắng tinh một bát cơm đầy

Hạt mưa hạt nắng trên tay lọt vào

Ta đi , ta nhớ biết bao

Mái đình bát ngát ca dao …mái đình

Người như một ngọn trúc xinh

Nghiêng nghiêng che nón một mình đợi ta

Đường đi muôn dặm sao sa

Hẹn ai trở lại quê nhà với ai

28-11-2011

NGUYỄN PHAN HÁCH




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét