Tháng giêng rộng dài câu Quan Họ

Thứ Hai, 28 tháng 10, 2013

LÀNG MỚI

Tạp văn của Nguyễn Phan Hách

          Vùng đất mênh mông bờ Nam con sông phù sa nước ngập trắng bong, lau sậy hoang dại.
          Một buổi kia, có đoàn người đóng bè mảng cây chuối, vượt sóng đến đây, lập làng mới.
          Họ khơi mương cho nước chảy xuôi, chặt phá lau sậy, hình thành cánh đồng, xới xáo mặt đất, gieo nắm mạ đầu tiên.
          Trong làng, họ đào ao tôn nền, trồng tre bao quanh. Khi tre lớn họ chặt làm nhà. Có tre là có tất cả. Khung nhà tre thanh mảnh, tường bằng nan tre trát bùn trộn rơm. Tre đan nong nia rổ rá dần sàng. Đòn gánh tre cong vút. Quang tre kĩu kịt. Em bé thơ nằm trong nôi tre, ngoài kia, chim cu cườm trên cành tre hót ru em ngủ. Những đàn bướm trắng dập dờn dưới bóng lá, đom đóm đêm mờ tỏ lập lòe...
          Làng cứ dần hình thành. Những lò rèn đỏ lửa, chí chát rèn dao cuốc liềm hái. Chợ làng đã mở, quán bán bánh đúc, bánh đa.
          Ao làng đã trong, những cánh bèo tươi biếc, ếch nhái về kêu ồm ộp. Cầu ao sen hoa trắng muốt, em gái ra tắm, vai trần lẫn với màu hoa. Trưa hè, vườn quê đã sực mùi quả chín, chim chóc bay về, bướm ong đi tìm mật ngọt. Đêm khuya tiếng dế kêu rả rích, những con ve vàng lột vỏ dưới ánh trăng xanh…
          Ngoài đồng, những đàn cò theo người lập làng, về đây, dập dờn trên lúa. Những con chim Sơn ca hót vang giữa trời. Những con Trâu đen sì cục mịch, vừa nghe Sơn ca hót, vừa lặng lẽ xới tung vỏ mặt đất. Con chim Sơn ca đậu xuống sừng trâu nhởn nhơ. Chúng biết Trâu hiền lắm, y như người dân quê, đôi sừng nhọn có thể húc cả hổ báo, nhưng sừng uốn cong lại, chả làm gì ai.
          Làng mới đã đắp con đê chắn sóng như bức tường thành đất  hùng vĩ, bên bức tường thành tre  trập trùng vây quanh làng. Cây đa đầu thôn, đã um tùm tỏa bóng. Giếng quê đã trong vắt, tháng ba hoa gạo rụng đỏ mái đình.
          Những ông Đồ đầu tiên trong làng đã có học trò đi thi Hương, về soạn văn bia, cho thợ đá ghi lại công tích mở đất ban đầu. Những đám cưới chăng dây tơ hồng, uống rượu hợp cẩn, pháo nổ ran ngõ lối. Những đám rước hội làng, bác dân quê được mặc áo thụng lam, mũ cánh chuồn, đầu che lọng. Bác dân quê được gõ trống chầu cho đào hát Ca trù ngân nga thánh thót. Rồi cụ Thượng làng được ra cái lệnh cho trai gái mỗi năm một lần  ra đình dự hội Tắt đèn, để chen nhau, sờ vú, sờ lườn nhau trong bóng tối…
          Một ngày kia, làng trịnh trọng rước về bốn chữ Vua ban “Mỹ tục khả phong”. Thế nghĩa là từ nay con gái làng không được chửa hoang, con cháu làng không được bất hiếu…

23/6/2013


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét