HỘI CHEN NGÀY XƯA
(Chuyện có thật ở Bắc Ninh)
Làng đạo mạo dậy con trai con gái
Một lòng thụ thụ bất tương thân
Nhưng ra giêng ấm áp đêm xuân
Mở Hội chen, cửa đình náo nức
Tiếng trống lễ tế thần vừa dứt
Tắt nến đèn, trai gái chen nhau
Ôm chầm nhau, thích thú làm sao
Chẳng ai biết ai đâu mà sợ
Giải yếm đào buộc cho chặt nhé
Không thì bay mất yếm như chơi
Lưng eo buông xà tích bao sồi
Bao rồi cũng rơi đi đâu mất
Tiếc cái bao nhưng mà thích thật
Díu vào nhau rồi lại đẩy ra
Chạm vào người, hơi ấm thịt da
Ôm chặt nhau một giây ghì lại
Tiếng con gái thét kêu oai oái.
Tiếng cười reo vui đến nổ trời
Cầm được tay, sờ được người rồi
Thụ thụ bất tương thân, sổ toẹt…
Đèn nến thắp, giờ hội chen đã hết
Như bão qua, giờ gió lặng yên
Sân đình, trai gái dạt hai bên
Giờ này, đứa nào còn xí xớn
Roi trương tuần thẳng tay vút xuống
Giờ này thụ thụ bất tương thân …
Từ muôn đời, phong tục hội chen
Không mở hội - chẳng thuận hoà mưa gió
Người dịch bệnh, mất mùa lúa má
Nhờ gái trai nô nghịch một đêm xuân
Cả năm làng hoà cốc phong đăng
Tài thế đấy. Lệ xưa truyền lại
Con trai chạm vào người con gái
Sinh nhiệm màu cuộc sống thế gian.
7/1/2010
Nguyễn Phan Hách
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét