TƯỢNG NHÀ VĂN
Mátxcơva phong
vàng tuyết trắng
Thẩn thơ đùa với
chim Varônna
Gặp người xưa bên
một vườn hoa:
Putskin nhìn tôi
quen biết
Putskin sao mà
thân thiết
Tự thuở nào vẫn
tuổi ấu thơ
Matxcơva huyền
thoại trong mơ
Đi đâu cũng gặp
người yêu mến
Những đại lộ quảng
trường tôi đến
Có bóng hình Sê
khốp , Tônstôi
Đầu ngẩng cao lồng
lộng dưới trời
Và kia nữa
:Gorki, Mai a và Đốt...
Tôi cúi chào
trong lòng thảng thốt
Bao vĩ nhân sao
quá quen thân
Đứng bên đường
như mốc thời gian
Như lịch sử , văn
chương rộng mở
Như ánh sáng trên
đầu soi tỏ
Đưa bàn tay nâng
đỡ tôi đi
Và lòng tôi như
chợt khắc ghi
Chợt hiểu hết nước
Nga đẹp mãi
Đã vĩ đại càng
thêm vĩ đại
Vì biết tôn thờ
yêu mến văn chương
21-10-2013
NGUYỄN PHAN HÁCH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét