Tháng giêng rộng dài câu Quan Họ

Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2013

HOA ANH ĐÀO LẠI NỞ

Tạp văn  của Nguyễn Phan Hách







Bà lão Dan sống một mình trong rừng với túp lều bằng cành lá rễ cây đan xen tầng tầng lớp lớp như cái tổ chim. Mái  và tường  mùa thu xây bằng lá vàng, mùa xuân xây bằng hoa hồng gai và cánh bướm ken dầy. Những con chim rừng   về đây,  đậu đầy bậc thềm, và bay nhởn nhơ, tiếng hót đan quện .
          Bà lão đã quá già, da nhăn nheo như tấm lưới. Thỉnh thoảng bà vẫn xuống thị trấn gần đấy mua bán vài thứ, nhưng chủ yếu là sống ở đây. Hoa quả rừng chả thiếu gì. Củ rừng dưới đất, chỉ việc đào lên. Mật ong chẩy dòng dòng trên cây, cá dưới suối bơi lội…
          Bà sống mùa nào thức nấy, cùng với một con chó rừng tự nguyện về đây canh giữ lũ cáo cầy sục sạo.
          Xưa kia, bà lão là một cô gái xinh đẹp dưới thị trấn. Những người đàn ông đã lừa dối bà, xô đẩy bà trên đường đời, nên bà thấy cuộc đời thật đáng chán, về già  quyết định xa lánh tất cả, một mình về đây, sống với chim muông cỏ cây hoa lá...
            Mỗi sáng bà lão Dan thường chơi với chim chóc ngoài thềm một lúc rồi ra sân. Ở đấy có một cây Anh Đào đã già, gốc to lớn xù xì, lá còi cọc úa vàng, nhiều năm nay chẳng bao giờ ra hoa được nữa. Nó cũng giống như bà…
          Tháng ba năm ấy nắng trong vắt chan chứa khác thường, bà lão Dan đang ngồi dưới gốc  Anh Đào, có một cánh hoa rơi xuống vạt áo ,hồng tươi, thơm nức, mong manh. Bà kinh ngạc nhìn lên thì thấy những cành già xù xì rêu mốc mọi hôm ,giờ thành tươi xanh lấm tấm trổ  hoa. Thời gian đã quay ngược và cây Anh Đào đã non tơ trở lại ư? Bà lão đi quanh gốc cây, giật mình hơn khi thấy bóng hình mình dưới vũng nước, những sợi tơ đan da mặt biến đi đâu mất cả. Hiện hình dưới kia là một gương mặt mịn màng với làn tóc đen, và đôi mắt không còn mờ đục...
          Đúng là thời gian đã bắt đầu quay ngược từ bao giờ mà bà không biết. Bà lão vứt cái gậy, vì không cần dùng đến nữa. ..Cho đến một ngày kia, thời gian quay ngược đã đủ vòng của nó, bà lão ra suối tắm, cởi bỏ bộ  áo quần  nhàu nhĩ, hiện lên một thân hình như tượng đá trắng, cánh tay đôi vú bờ vai cặp đùi nuột nà vằng vặc trăng rằm…
          Cô gái Dan bơi ngược chiều suối chẩy. Sóng ào ào  trắng xóa, nhưng không cuốn trôi được sức trẻ . Cô vẫn lao lên, tay bíu vào các ngọn nước, vượt được cả thác. Thác lũ thời gian chả cuốn được cô…
          Cây Anh Đào trước cửa lều bà lão Dan bây giờ đã nở bung một rừng hoa, che rợp khoảng trời…


Đại Yên 10/6/2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét