ccccccccccccccc
Đàn bướm bay
Tản văn NGUYỄN PHAN HÁCH
Cơn gió thu đầu mùa xào xạc rừng
Phong. Lá Phong vẫn xanh nhưng rồi gió thu sẽ nhuộm đỏ rực như lửa để chịu cái
rét tái tê của tuyết mùa đông.
Những con bướm Công Chúa màu da cam cảm nhận được gợn gió
thu đầu. Chúng lưỡng lự, rập rờn. Mùa di cư về miền nắng ấm phương Nam đã đến.
Sắp phải tạm biệt nơi này.
Những
đàn bướm Công Chúa cả triệu triệu con như một tấm voan hồng phủ kín rừng Phong.
Khăn bắt đầu cởi khỏi vai nàng tiên nữ. Những đàn bướm bay lên nhuộm đỏ cả mây
trời trên hành trình từ Bắc vào Nam.
Trời thu biếc xanh. Những con
bướm mỏng manh bé xíu mà dám đọ với tầm vóc bao la của vũ trụ. Chỉ một giọt mưa
cũng đủ rửa trôi phấn bướm. Chỉ một ngụm gió cũng đủ bẻ quặt gẫy tan cánh bướm
như gió khơi bẻ gẫy cánh buồm.
Những đàn bướm không sợ, mặc cho
bão táp mưa sa có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
Đường di cư của bướm Công Chúa
phương Bắc thường là năm ngàn cây số. Cánh sắt máy bay phản lực cũng phải e dè
cự ly này. Vậy mà đàn bướm coi thường. Cái gì thôi thúc chúng bay. Sứ mệnh chúng
là bay.
Vượt qua chiều dọc lục địa, đàn
bướm nghỉ chân từng chặng trong những cánh rừng Linh Sam. Rừng là lữ quán. Mỗi
chiếc lá là một căn phòng. Lữ quán mênh mông, một triệu căn phòng đủ chỗ cho
một triệu lữ khách ngủ qua đêm. Nhưng kìa, ở lữ quán thứ nhất, sáng ra,
Reception kinh hoàng thấy chỉ có năm trăm ngàn khách “trả phòng”. Còn lại, một
nửa lữ khách chết hết trong đêm, sau khi đẻ hàng tỷ trứng trên “giường trọ”.
Vòng đời ngắn ngủi của bướm chỉ đủ bay chừng một chặng đường. Những con bướm
trẻ trung còn sống, bay đi, nhưng cũng
sẽ chết ở lữ quán thứ hai, sau khi sứ mệnh đẻ trứng hoàn thành..
Những quả trứng xinh xinh trên nhành cây Linh
Sam rất nhanh cựa quậy. Com bướm đẹp mê hồn chui ra như trong huyền thoại, rung
rinh đôi cánh thiên thần.
Những con bướm non mở mắt chào
đời, và thật kỳ lạ, ngay ngày đầu tiên nó đã cất cánh bay vút lên trời, nhằm
hướng phương Nam, nối tiếp lịch bay của mẹ nó đã lập trình từ trong bào thai.
Gió lạnh phương Bắc từ từ đuổi
theo sát nút đàn bướm. Nắng ấm phương Nam vẫy gọi hẹn hò. Đàn bướm bay về nơi hò hẹn.
Năm
ngàn cây số di cư, là chu trình của năm vòng đời Bướm. Mỗi đời Bướm chỉ bay
được một ngàn cây, vừa bay, vừa đẻ, vừa chết. Đến hậu duệ đời thứ năm ,đàn bướm
mới đậu chân được xuống miền đất ấm. Tại đây chúng bay lượn nhởn nhơ, nhưng mắt
vẫn ngước về quê hương phương Bắc. Để rồi một ngày kia, khi lá Phong đỏ phương
Bắc đã rụng, mầm xanh mới nhú lên, những đàn bướm lại rùng rùng cất cánh bay
lên trời, trở về quê hương đã hết giá lạnh. Đàn bướm bay ngược với năm đời cụ
kỵ chúng bay xuôi. Chúng phải về quê, và cũng lại phải năm đời sau mới tới quê
nhà.
Loài
Bướm mang tên Công Chúa, cứ thế mỗi năm một mùa bay di cư suốt nửa chiều dọc
trái đất, chỉ bằng đôi cánh mỏng manh. Chúng chả có giấy tờ hộ chiếu. Chúng chả
sợ các biên cương. Không có biên giới chế độ nào kìm hãm được chúng. Chúng là
Tự Do, trời của ta, đất của ta, cánh bay của ta, chúng là biểu tượng khát vọng
truyền đời từ trong lòng Mẹ, khát vọng tự do đi tìm đất sống của mỗi kiếp
người.
19/4/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét