Con
trâu
Tôi là một con trâu
Thả rông trên mặt đất
Cỏ đồng xanh ngăn ngắt
Thế là đủ sống rồi
Chẳng cần quần áo mặc
Tôi có sẵn da trâu
Màu đen bóng bền lâu
Dai dày đến vĩnh cửu
Chẳng cần đến giày dép
Sẵn đôi móng thời trang
Lộp cộp trên đường làng
Chẳng bao giờ mòn gót
Cào xước vỏ quả đất
Lật tung những cánh đồng
Mồ hôi nhỏ dòng dòng
Cho lúa lên vàng rực
Nhưng không một hạt thóc
Đời chia phần cho tôi
Chỉ cỏ và cỏ thôi
Bờ hoang xin mời gặm...
Nguyễn
Phan Hách
19/1/2012
Cây
và Người
Đời người như cây lá
Thân cành đẹp biết bao
Máu trong ta đỏ thắm
Nhựa trong cây dạt dào
Không mắt ai nhìn thấy
Rễ dầm trong đất sâu
Sợi non tơ lặn lội
Chắt chiu chút mỡ màu
Phải trổ muôn ngàn lá
Xòe hứng khắp bốn phương
Lấy từng tia nắng ấm
Nuôi thân cành sức vươn
Con người cũng lặn lội
Chả khác gì cây xanh
Mới có được cuộc sống
Những tháng năm yên bình
Một ngày cây trổ hoa
Rực sắc hương trời đất
Từ đâu không ai biết
Từ không, thành sắc hương
Từ không bỗng thành có
Thứ quý nhất trên đời
Hoa chính là vật thể
Tình yêu của Con người
Sau mùa hoa thắm tươi
Là đến mùa kết quả
Quả là mùa chồng vợ
Và con người sinh sôi
Thời gian vèo qua trôi
Thân cành mang sắc úa
Con người như cây lá
Cũng biến thành hư vô
Cây nằm trên mặt đất
Người nằm dưới đất sâu
Lại lên mầu đất sẫm
Cho rễ mầm mùa sau.
Nguyễn
Phan Hách
10/1/2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét