PHỦ LẠNG THƯƠNG
Tôi trở về sông
Thương ,Phủ Lạng
Thị xã giờ là phố
phồn hoa
Dạo một mình tìm lại
ngày xưa
Người con gái một
thời say đắm
Số điện thoại
trong tay muốn bấm
Đã bao lần ngần ngại
lại thôi
Mái nhà xưa giờ đã
đâu rồi
Lạc lõng một mình
nơi phố trọ
Lá phượng vàng rơi
ngoài cửa sổ
Đã vèo bay hết một
đời người
Tôi đi đâu góc biển
chân trời
Còn về tìm gì nơi
phố Lạng
Tôi không biết…Nơi
này tôi đã sống
Cả một thời nao nức
hào hoa
Rồi tôi đi từ ấy
cách xa
Sông Thương có
thương người bội bạc
Người đã khác
,thành phố giờ đã khác
Chỉ mình tôi là của
ngày xưa
Vẫn còn đây nguyên
vẹn giấc mơ
Cuối phố kia có
người con gái đẹp
Đã từng yêu thương
tôi tha thiết
Con đường này in dấu
chân em
Tôi lang thang soi
dưới ánh đèn
Bóng hư vô một thời
lãng mạn
Điện thoại cầm tay
mà không bấm
Thành phố này còn
có thương tôi
20-11-2010
NGUYỄN PHAN HÁCH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét