MIỀN QUÊ BÊN KIA
SÔNG ĐUỐNG
(Gửi Hoàng Cầm)
Sông Đuống quặn
phù sa trĩu nặng
Hoài thai miền bãi
mía nương ngô
Em ở làng Chằm,anh
ở làng Hồ
Chung nhau một
cánh đồng xanh ngắt
Quê mình bao nhiêu
là sự tích
Bao nhiêu là khai
mở đầu tiên
Thành Luy Lâu đất
cổ thiêng liêng
Sỹ Nhiếp đem chữ
Nho về dậy học
Chùa Dâu đón Phật
từ Tây trúc
Từ xa xưa,buổi mới
công nguyên
Ông Nhà Thơ chữ
nghĩa ưu phiền
Bị chém đầu vì Thơ
khởi nghĩa
Thôi kể làm gì câu
chuyện cũ
Anh em mình chỉ biết
làm thơ
“Bên kia sông Đuống”
trời mộng mơ
Anh tìm Lá Diêu
bông vô vọng
Có lá ấy đâu mà em
mong ngóng
Anh cùng em chơi
Tam cúc với nhau
Quê hương mình
xanh biếc ngàn dâu
Thấp thoáng mái đầu
Anh bạc trắng
Cầu Thệ Thủy ,quán
Thu Phong thanh vắng
Anh dắt em vào nghỉ
phút giây
Nguyễn Gia Thiều ở
cuối cánh đồng này
Và Thái Thuận làng
bên gần lắm
Ta dạo bộ dọc bờ
Sông Đuống
Một thôi đường đến
quê Huyền Quang
Nơi này sao Thơ lắm
thế anh
Thanh bần lắm ,em
chẳng làm thơ nữa
Cỏ biếc xanh , nắng
vàng chan chứa
Em chép ra ,là đã
thơ rồi
Không làm thì cũng
tự có thôi
30-9-2010
NGUYỄN PHAN HÁCH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét