TRÁI NGƯỢC
(Thơ Nguyễn Phan Hách)
Ai không yêu tha
thiết cuộc đời
Nhưng cũng không
ai không một lần sợ nó
Có gì ngọt ngào
hơn cuộc đời
Nhưng ai cũng từng
nếm vị đắng cay của nó
Ai không đắm say
khao khát cuộc đời
Nhưng ai cũng từng
rỗi hờn với nó
Ta như cánh cò
trắng trong run rẩy
Mà cuộc đời nhuộm
ta lúc đỏ lúc xanh
Mẹ dắt con êm ấm
vào đời
Mà có lúc quỷ ma
đón ta từng chặng
Cuộc đời cho ta tất
cả
Rồi lại lấy đi tất
cả của ta
Nghĩ thật sợ khi
trình diện thế gian
Nhưng lại sợ hơn
khi phải rời nhân thế 30-7-2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét